.............................. - Đúng vậy trái tim của tôi nhẩy mạnh, cây kiếm lại kêu nữa rồi... sao hả, tôi phải nói thế nào đây... tôi phải nói thế nào đây ? - Thì cứ nói thẳng đi, nói là do ông trời xếp đặt cái vụ nhân duyên như bây giờ - Nếu như anh ta không thích tôi hoặc là anh ta đã có vợ rồi thì sao ? - Đâu có làm cái gì cô được, nhân duyên này là do ông trời sắp đặt mà, ai chống cự cô được - Thiệt sao ? - Do ông trời xếp đặt rồi bộ có ai còn dám chống cự nữa sao ? - ... Đúng vậy, đúng vậy rồi... a.ơ... anh ta đã tới rồi - Không.. phải là tôi chứ ? (_._) - Phải rồi, sao anh biết chính là anh, sao anh biết vậy ^^... hồi nãy em không biết nói thế nào với anh, anh thiệt là rất thông minh - Nhưng mà anh đã có vợ rồi - Em biết, nhưng em biết làm sao bây giờ... nhân duyên này là do trời định mà không có ai chống cự được, bây giờ anh chỉ còn có cách là vứt bỏ người vợ đó của anh đi và ở chung với em - Vậy cũng tốt (_._) - Tốt hả ? ^^ - Còn rất là tốt nữa (_._) - Vậy bây giờ hai đứa mình bắt đầu đoạn tình cảm này rồi nha - Lập tức bắt đầu đi - Vậy thì mình hôn nhau đi - Nghe em nói anh phấn khởi quá (_._) - Hôn em đi... - Hưm... ...trả cái bảo hộp cho anh - Anh gạt em, em biết anh không muốn hôn em, tất cả những lời anh vừa nói đều là gạt em - Anh nói thiệt đó, em đưa cái bảo hộp cho anh trước đi... có cần anh moi trái tim anh ra cho em coi không ? - Khỏi cần để em vô đó coi ( -Ấy da sao trái tim này giống như trái dừa tươi vậy ? - Thưa cô, tuy là diện mạo của tôi hơi xấu xa nhưng mà tôi rất thành thật và tôi rất ôn hòĩnh viễn không biết nói dối đâu - Vậy ngươi nói thật cho ta biết, chủ ngươi và nương tử rất ân ái với nhau phải không ? ... - Tôi hiểu rồi) .............................. - Ở trong tâm can của anh Tử Hà là một dấu chấm than hay là một dấu chấm hỏ đầu óc của anh có phải có nhiều dấu hỏi hay không... - Tử Hà chẳng qua là một người tôi quen biết, hồi trước tôi nói láo gạt cô ta bây giờ tôi thấy trong lòng có chút cắn rứt đó... tôi càng ngày càng ghét cổ, ngày mai tôi sẽ kết hôn còn muốn tôi làm cái gì nữa - Đến một ngày mà anh phát giác ra yêu thích một người mà anh rất ghét thì đoạn tình này mới là thắm thiết nhất - Nhưng mà làm sao yêu một người mà tôi ghét nhất chứ hả ? Anh làm ơn nói lý do tôi nghe đi, làm ơn đi - Khi yêu 1 người cần lý do hay sao ? - Không cần hả ? - Cần hay sao ? - Không cần hả ? - Cần hay sao ? - Không cần hả ? - Êe... tôi chỉ nghiên cứu với anh thôi đừng có coi là sự thật mà,... bộ cần hay sao ? .............................. - Sau khi em ngó thấy cô ta để lại dấu tính ở trong lương tâm anh, thì em cảm thấy anh trải qua 500 năm trở về đây để kiếm người không phải là em mà là cô ta, anh với em phải nên tin rằng đó là ý trời cũng là duyên phận như người ta thường nói... .............................. - Hồi trước tôi xem cái gì cũng chỉ lấy nhục nhãn đi xem thôi, nhưng mà đến giây phút tôi chết đi tôi bắt đầu dùng tâm nhãn để xem, thế giới này tất cả mọi vật đều được tôi thấy rõ ràng lắm không bao giờ có... Thì ra cô gái đó... đã để lại 1 GIỌT NƯỚC MẮT trong tim của tôi, tôi hoàn toàn đã hiểu được lúc đó cô ta đau thương đến mức độ nào - Những chuyện trong trần gian này ngươi còn không lưu luyến nữa sao ? - Lưu luyến làm ggì, sống không đau buồn... chết không đau khổ... .............................. - Trước khi ngươi đội kim cang cô vào đầu ngươi còn điều gì muốn nói nữa không ? - ... Đã từng có một mối tình chân thành phô bày trước mặt tôi nhưng mà tôi không biết trân trọng... cho tới khi mất đi tôi mới biết ăn năn thì không kịp... trên trần giai còn có gì đau khổ hơn như vậy... Nếu mà ông trời cho cơ hội trở lại một lần nữa thì tôi sẽ nói với cô gái đó tôi YÊU cổ... Nếu nhất định phải cho kỳ hạn cho mối tình này... thì tôi hy vọng là... NĂM ... ... - Anh sẽ ở lại đây... SUỐT ĐỜI YÊU EM... (Trích: A Chinese Odyssey II Cinderella - 1994)
Hide player controls
Hide resume playing